Bệnh trầm cảm là một rối loạn tâm thần phổ biến, có thể xảy ra ở mọi lứa tuổi, nhưng phổ biến nhất ở những người trong khoảng 18 đến 45 tuổi và phụ nữ có nguy cơ mắc bệnh cao hơn nam giới. Bệnh này có thể là kết quả của nhiều yếu tố khác nhau, bao gồm các tình huống căng thẳng trong cuộc sống như ly thân, ly hôn, thất nghiệp, sang chấn tâm lý và do yếu tố di truyền.
Theo thống kê của WHO, khoảng 3% đến 5% dân số thế giới mắc bệnh trầm cảm với các biểu hiện rõ rệt. Việc phát hiện sớm và điều trị hiệu quả là cực kỳ quan trọng trong việc giảm thiểu tác động của căn bệnh này đến sức khỏe và chất lượng cuộc sống của bệnh nhân.
Bệnh trầm cảm được xem là 1 trong những rối loạn tâm lý phổ biến nhất trên thế giới và ảnh hưởng đến sức khỏe và chất lượng cuộc sống của hàng triệu người mỗi năm. Việc tìm hiểu về nguyên nhân và cơ chế phát triển của bệnh là rất quan trọng trong việc tìm ra những phương pháp điều trị hiệu quả.
Trong đó, yếu tố di truyền được xem là 1 trong những nguyên nhân chính gây ra bệnh trầm cảm di truyền. Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng, người có người thân trong gia đình từng mắc bệnh trầm cảm có nguy cơ mắc bệnh cao hơn so với những người mà gia đình không mắc bệnh này. Với những phát hiện mới nhất, các nhà khoa học đã phát hiện ra 2 biến thể gen SIRT và LHPP liên quan đến bệnh trầm cảm nặng, qua đó giúp tìm hiểu thêm về cơ chế phát triển bệnh và có thể bào chế ra những loại thuốc mới điều trị bệnh tốt hơn.
Bệnh trầm cảm có thể được điều trị bằng nhiều cách khác nhau. Các phương pháp điều trị bao gồm thuốc, liệu pháp tâm lý và các phương pháp can thiệp khác như CBT. Thậm chí, một số người có thể được kê đơn kết hợp nhiều phương pháp điều trị khác nhau để đạt hiệu quả tốt nhất.
Tuy nhiên, ảnh hưởng của yếu tố di truyền đến hiệu quả của các phương pháp điều trị trầm cảm cũng là điều cần quan tâm. Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng một số gen nhất định có thể ảnh hưởng đến mức độ cơ thể hấp thụ và bài tiết các chất kích thích, bao gồm cả thuốc chống trầm cảm.
Trước khi bắt đầu dùng thuốc điều trị trầm cảm, hãy trao đổi với bác sĩ về bất kỳ loại thuốc, vitamin hoặc thảo dược nào bạn đã sử dụng. Các sản phẩm này có thể tương tác với thuốc chống trầm cảm và ảnh hưởng đến hiệu quả hoạt động của chúng hoặc thậm chí gây ra các tác dụng phụ nghiêm trọng.
Nhiều nghiên cứu cho thấy rằng, trẻ em có người thân trong gia đình mắc bệnh trầm cảm di truyền có nguy cơ cao hơn mắc bệnh trầm cảm hơn so với trẻ khác. Theo một số nghiên cứu, trẻ em có thể được di truyền các yếu tố có liên quan đến bệnh trầm cảm, bao gồm cả sự tác động của các gen có liên quan đến hệ thống thần kinh, các gen liên quan đến sự điều tiết tâm trạng và các gen liên quan đến hệ thống miễn dịch.
Tuy nhiên, yếu tố di truyền chỉ là một trong nhiều yếu tố ảnh hưởng đến sự phát triển của căn bệnh này ở trẻ em. Các yếu tố khác bao gồm môi trường, tình trạng sức khỏe tâm thần và thể chất của trẻ em, cũng như các yếu tố xã hội và gia đình. Do đó, việc tìm hiểu và chẩn đoán bệnh trầm cảm ở trẻ em cần phải được tiếp cận một cách toàn diện.
Nếu trẻ em có nguy cơ cao mắc bệnh trầm cảm hoặc có triệu chứng của bệnh, nên đưa trẻ đến bác sĩ chuyên khoa tâm lý để được chẩn đoán và điều trị kịp thời. Điều trị bệnh trầm cảm ở trẻ em có thể bao gồm liệu pháp tâm lý và thuốc. Bên cạnh đó, các biện pháp can thiệp khác như thay đổi chế độ ăn uống, tập luyện thể dục đều có thể giúp trẻ em cải thiện các triệu chứng của bệnh trầm cảm.
Theo một nghiên cứu của Đại học Notre Dame ở Indiana (Mỹ) năm 2014, các cảm xúc tiêu cực trong bệnh trầm cảm có thể lây lan tới những người xung quanh. Nhóm nghiên cứu đã tiến hành đánh giá thái độ và suy nghĩ của 103 đôi bạn sinh viên năm nhất đại học ở cùng phòng nhau trong thời gian 3 tháng và 6 tháng. Kết quả cho thấy, sinh viên không có lối suy nghĩ tiêu cực nhưng ở cùng phòng với người bạn có lối suy nghĩ tiêu cực, sẽ bị nhiễm thái độ này và có nguy cơ phát triển triệu chứng của bệnh trầm cảm.
Các chuyên gia lý giải rằng, khi bạn dành nhiều thời gian với một người có thái độ sống tiêu cực, bi quan thì nhận thức, suy nghĩ của họ có thể ảnh hưởng đến bạn. Theo thời gian, bạn cũng dễ bị tổn thương và phát triển triệu chứng của bệnh trầm cảm. Tuy nhiên, bệnh trầm cảm không phải là một bệnh truyền nhiễm và không lây lan từ người này sang người khác như các bệnh truyền nhiễm khác. Bệnh trầm cảm là một bệnh tâm lý do nhiều yếu tố tác động, bao gồm yếu tố di truyền, môi trường, tâm lý và sinh lý.
Yếu tố di truyền có thể đóng một vai trò quan trọng trong phát triển của bệnh trầm cảm. Tuy nhiên, vẫn chưa có giải pháp cụ thể nào để ngăn ngừa hoàn toàn yếu tố di truyền này. Tuy nhiên, có một số giải pháp có thể giúp giảm thiểu nguy cơ phát triển bệnh trầm cảm di truyền như sau:
Bài viết trên đây đã đưa ra những thông tin về bệnh trầm cảm có di truyền không hay rối loạn lo âu có di truyền không. Ta có thể thấy, trầm cảm là một vấn đề sức khỏe tâm lý phức tạp, có nhiều yếu tố tác động. Dù có yếu tố di truyền hay không, việc tìm kiếm sự hỗ trợ tâm lý và y tế sẽ giúp bạn tìm được giải pháp tốt nhất để giảm nguy cơ phát triển bệnh trầm cảm. Hãy luôn chăm sóc sức khỏe tâm lý và tìm kiếm sự giúp đỡ khi cần thiết để có một cuộc sống khỏe mạnh và hạnh phúc.
Song song với việc dùng thuốc chống trầm cảm, người bệnh có thể kết hợp với thực phẩm chức năng có chứa Nicotinamide Mononucleotide (NMN). Nicotinamide Mononucleotide có tác dụng giảm tác hại của các gốc tự do trong tế bào não từ đó chống lại sự thoái hóa thần kinh. Người bệnh có thể cải thiện khả năng nhận thức, trí nhớ và khơi dậy khả năng sáng tạo bằng cách cải thiện giao tiếp giữa các tế bào thần kinh. Ngoài ra, Nicotinamide Mononucleotide còn giúp ổn định tâm trạng, chống stress, chống trầm cảm và chống suy nhược thần kinh.